Chào mừng quý khách đến với PHƯỢNG HOÀNG PHÁT

Bạn đã đi qua những đoạn đường này chưa?

By ADMIN TP 2023-12-08 09:58:48 70 lượt xem

Ban đầu là mình đi làm công ăn lương cuối tháng lĩnh lương hoặc là đang đi làm đùng cái chửa đẻ ở nhà nuôi con mất việc. Là đói ăn thì đầu gối phải bò cứ đam mê gì các chị. Ai bảo chị làm vì chị thích, chị đam mê em chả tin đâu, vì tờ bác Hồ hết. Thành thật với nhau đi ạ. Sau mới bán là bán được vì có câu “ quý nhân đãi kẻ khù khờ”. Sau nó cũng lên xuống phập phù ấy vì mọi sự trên đời này đều diễn ra theo sơ đồ hình sin, thăng bỗng xuống trầm, không ai thịnh mãi. Nhưng nếu bạn thức thời, nhanh nhẹn, liều lĩnh một chút bạn sẽ dễ dàng lên level. Có người bán 5-6 năm vẫn bình bình thế, có người bán 2-3 năm đã thành trùm. Có người bỏ cuộc, có người tiến bước, cũng là điều bình thường bởi nếu ai cũng là người bán cả thì lấy ai là người mua. Đây là luật cân bằng của cuộc sống thôi. Có người nghỉ bán sẽ có người bán mới xuất hiện. Bạn là ai tuỳ bạn chọn. Có 1 bộ phận chị em sẽ kiên trì. Cũng khổ lắm chứ đừng nói là duyên với lộc. Duyên bán hàng thật ra là một định nghĩa tự nghĩ ra để người bán được nói vậy cho người khác đỡ ghen tị, đỡ tủi thân. Còn người không bán được cũng có cái vin vào an ủi mình. Để bán được hàng, ai cũng phải đi qua những ngày tháng đăng chả ai mua, người thân khinh thường, bạn bè xa lánh tuỳ mức độ nặng nhẹ. Như em ngày mới bán là bạn bè nó khinh, anh em coi thường, bố mẹ tủi hổ, em bán từ năm 2015 cơ lúc đó bán hàng online sơ khai lắm. Là rất nhiều ba chìm bảy nổi người ta mới thành người bán tốt chứ cũng chả sung sướng gì mà một bước lên tiên, trải qua nhiều sai lầm và thất bại lắm người ta mới có thành quả đấy. Nên là bạn đừng thấy đó mà ghen tị vì họ chấp nhận trả giá còn bạn trả giá chưa đủ nên vẫn còn lẹt đẹt thôi. Đơn giản không bán được hàng là nỗi đau, sự trả giá chưa đủ lớn.

Sau mà bán được tí tí hàng là bận bù mắt lên, quần áo xách ngược xách xuôi, thức đêm thức hôm đóng gói. Rồi kham không nổi nữa là tính sẽ nghỉ việc để tập trung bán này. Nghỉ việc cũng tiếc lắm vì cống hiến bao năm, bạn không muốn từ bỏ cái mình đã dày công gây dựng. Như em đây lại may bán hàng online từ sớm, dạo đó công việc cũng làng nhàng lương văn phòng công ty bé tẹo nên nghỉ cũng chả có gì tiếc. Lập nghiệp quy tắc bàn tay xoè cả có gì để mất, cứ thế xông lên. Còn chị e cống hiến cả chục năm cho sự nghiệp chấp nhận nghỉ việc đâu dễ dàng. Sau mà chấp nhận nghỉ là lo không biết bán được không, bố mẹ, anh em chồng con không đồng ý chấp nhận. Mà quyết làm thì cũng cứ nghỉ, nghỉ sau không bán được thì méo mồm. Nhiều người quả ngày cũng đau đớn lắm, nghỉ xong ko bán được lại vác hồ sơ xin việc đấy, thế nên đau đớn trong sự nỗ lực vẫn dễ chịu hơn đau đớn trong sự thất bại, làm được gì hãy cố gắng hết sức, tốt rồi phải tốt hơn. Đôi khi sự thành hay bại nó chỉ nằm chênh vênh rất mong manh thôi ạ. Như đợt cấm biên vừa rồi ai khôn may hàng về được thì sống, ai mà giậm chân tại chỗ phó mặc số phận là có khi tồn bán 3 năm chưa hết . Cùng 1 hoàn cảnh xảy ra cấm biến người vẫn thắng, có người vẫn bại.

Xong ai may mắn qua được đoạn này là bán túc tắc, có người là lại quá tải, sức người có hạn đến một cảnh giới là không phát triển được nữa vì mình làm vậy là hết sức rồi. Sau là thuê người, lại mắc phải cái bẫy cầu toàn “ sao con bé kia làm chả ưng, phải thế này thế kia” là bực mình họ làm, xong mình làm lại, làm khổ cả mình khổ cả nhân viên. Thuê người lại còn sợ nó ăn cắp nghề, nó biết, rồi chỉ nó làm biết chỉ nó cái gì giờ. Rồi thuê lại không có việc lấy đâu tiền trả người ta. Là luống cuống lắm, có khi thuê xong lại cho nghỉ, lại tự làm.

Xong đi qua được cái cửa có 1 nhân viên, rồi 2 nhân viên ok rồi, kinh doanh lại mở rộng lại tuyển thêm. 1-2 nhân viên đang bon mà tuyển lên 10 người là lại có vấn đề. Nhiều khi tự hỏi “ mình trả tiền cho họ để họ làm việc cho mình hay là phá hoại mình”. Đi giải quyết đống đổ nát nhân viên gây ra mệt nghỉ. Thậm chí nhân viên còn ăn cắp, tập hợp bầy đàn nói xấu mình sau lưng. Sếp thường là sự ét te của nhân viên rồi. Rồi cũng phải chấp nhận sự không hoàn hảo của nhân sự, đào tạo dần dần, cứ xác định mỗi lần tuyển nhân sự là sai sót sẽ xảy ra nhưng cũng phải chấp nhận để phát triển về sau. Chấp nhận nhân viên nói xấu mình để không phải hụt hẫng, chấp nhận sự cô đơn trong các quyết định khi nhân sự không ủng hộ. Để kinh doanh thành công bạn liên tục phải đổi mới và sáng tạo nhưng có cái đúng, có cái sai cũng phải chấp nhận vì nếu không thực hiện đâu biết cái gì đúng, cái gì sai và nhiều khi tầm nhìn của nhân viên khác tầm nhìn của sếp nên gặp sự không nhất trí của nhân viên là điều bình thường bỏi nếu họ nghĩ như mình, họ đã không đi làm thuê, họ cũng phải là mình chứ.

Sau nữa là chấp nhận đủ thứ áp lực từ đào tạo nhân viên để tạo thành 1 quy trình khép kín, nay thừa mai thiếu là bình thường, tìm kiếm khách hàng, giải quyết khiếu nại khách hàng, đối mặt thị trường công an các kiểu, dòng tiền cho sự phát triển, mọi thứ đang bọn mà tiền không có cũng ngồi yên đấy, biết bao công ty chết vì sự thiếu vốn. Còn nhiều thứ đau đầu nữa mà em tạm thời quên nghĩ ra nữa, sợ chị em lại choáng.

Em kể sơ sơ vậy thôi. Các chị cứ nhớ một điều càng lên cao không khí càng loãng, thuyền to sóng lớn, càng lên cao áp lực càng nhiều. Tiền kiếm được luôn tỉ lệ thuận với áp lực bạn phải gánh trên vai.

Nếu mà mệt quá ấy, hãy hít sâu đi ngủ và nghĩ rằng đầy người còn áp lực hơn mình. Ngủ dậy chiến đấu tiếp, đừng hoài nghi, hãy tin tưởng vào sự lựa chọn của mình và không ngừng nỗ lực rồi bạn cũng sẽ đi qua các cửa này đến cửa khác thôi. Chúc may mắn nhé.

VIẾT BÌNH LUẬN CỦA BẠN