Chào mừng quý khách đến với PHƯỢNG HOÀNG PHÁT

Bước ngoặt cuộc đời

By ADMIN TP 2023-12-08 10:06:47 239 lượt xem

Để trở thành người bán hàng xuất chúng, bạn cần phải tôi luyện cho mình có một sức khỏe tốt và một tinh thần thép vượt trùng gian khó. Phượng sẽ chia sẻ cho bạn hành trình bán buôn của tớ, hi vọng rằng khi nào bạn sắp gục gã, hãy nhớ rằng có những người từng dưới bùn đen vẫn ngoi lên và tỏa hương thơm ngát, thôi thúc bạn có thêm ý chí để tiến về phía trước.

Ngày 10/1 âm lịch là ngày vía thần tài còn đối với tôi là 1 ngày “ định mệnh”. 3 năm trước ngày này lúc 3h sáng, 2 mẹ con tôi bắt taxi đi Hà Nội kiếm cơm. Ngày mùng 10 tròn 2 tháng kể từ ngày tôi bế con từ nhà chồng về nhà bố mẹ đẻ. Con tôi lúc này được 4 tháng. Hôm đó trời còn lạnh, nắng và gió chứ không mưa phùn gió bấc như hôm nay. Xe đi 9h sáng thì đến chỗ Trường đại học nghệ thuật Trung ương. Tôi có thuê 1 cái chung cư mi mi nhỏ 1 khách và 1 ngủ với ý định 1 phòng cho con ngủ và 1 phòng mình để hàng bán . Tôi thuê qua mạng với những lời lẽ rất mỹ miều: nhà mới, an toàn, tiện lợi, vân vân và mây mây và tôi cọc 1 tháng tiền nhà trước 4.5 triệu. Chuyến xe đó là 1 chuyến đi “ lập nghiệp” nên tôi mang theo rất nhiều đồ dùng cần thiết : chăn , màn, chiếu, quần áo 2 mẹ con và đồ chơi cho con, đèn sưởi cho con, ấm siêu tốc các kiểu…. Nói chung là 1 xe taxi chật ních. Nhưng chúa ơi lúc ra đến nơi vào cái phòng tôi sock. Nhà mới xây xong còn đầy mùi sơn, cửa ngăn phòng chưa lắp, sinh viên đi lại vô cùng ồn ào, con tôi không thể nào ngủ được. Nhưng chủ nhà đã nhanh chóng vội vàng xuống thu tiền tháng đầu vì tôi cũng đồng ý là cọc 1 tháng, ở tháng nào trả tháng đó.

(Những ngày tháng khởi nghiệp trong căn nhà tập thể cũ tầng 3 vô cùng vất vả)

Ở thế này thì không ổn nên tôi bảo họ cho tôi khất 1 ngày. Cả Hà Nội thênh thang mùng 10 tết không 1 người thân. Tôi gọi điện cho 1 chi bạn hàng tôi quen nói sự tình. Đến trưa nghỉ làm chị ấy chạy qua trông con, cho tôi mượn xe đi tìm nhà khác. Tôi đi tìm 2 tiếng không có chỗ nào. Lúc tôi bế con về quê, tôi cũng dùng điện thoại bán hàng và nhờ chị bạn đóng hàng giúp, lãi chia đôi nên tôi cũng có nhóm zalo báo hàng. Lúc này tôi đăng lên nhóm bán hàng của mình nói là tôi đang cần thuê nhà gấp. Lại 1 chi khách hàng của tôi bảo là nhà tập thể bên cạnh họ đang cho thuê giá 3.5 tr/1 tháng. Tôi nhanh chóng đến xem nhà và đồng ý thuê luôn. Sau đó chúng tôi bắt taxi đi từ Nguyễn Trãi sang Ngọc Khánh . Một mình tôi bê hàng cả xe taxi lên tầng 3 tập thể.

(Đợt buôn gối Hilton không lường trước được chi phí vận chuyển mà lô 2000 gối tớ đã bị lỗ 20k/1 cái gối, mất trắng 40 triệu bạn nghĩ xem mang lên mang xuống 2000 cái gối này để ship cho khách vất vả thế nào)

Căn nhà của chúng tôi ở thật dột nát, là một nhà tập thể cũ lắm rồi, mọi thứ tạm bợ sơ sài: có 1 góc tường nhỏ ngăn để ngủ, tôi chỉ trải cái chiếu ra ngủ chứ không có giường, bên ngoài có 1 gian khoảng 18m để bày hàng và 1 khu nấu ăn kèm vệ sinh mà nước tầng trên cứ giỏ xuống trần nhà vệ sinh nên lần nào đi vệ sinh cũng bị ướt, cũng chả biết nước đó là nước gì của tầng trên nữa. Híc.Tôi phải đi mua sắm từng cái nồi, cái chậu, cái bát để dùng. Bộ bếp ga mua là mua thanh lí 500k cả bếp lẫn bình còn ga. Tôi thường xuyên đi bộ 1 km ra chợ và ngân hàng . Tủ lạnh chả có nên thường 1-2 ngày là tôi phải bế con ra chợ đi cùng . Lúc đó tôi không có nhiều mối hàng. Mối hàng duy nhất mà tôi có được là mối hàng của anh Quân. Anh tên là Quân nên cực kì .... quân tử. Anh là hình tượng mẫu về đàn ông lý tưởng trong tôi. Anh ấy đúng là ân nhân cứu mạng cuộc đời tôi. Anh Q thì cũng chả biết được là với tôi anh quan trọng cỡ nào nhưng với 1 người không có gì bấu víu thì anh là nơi duy nhất tôi có thể lấy hàng để bán. Mà hàng anh đăng lên thì nhanh hết lắm. Có cái anh gửi tôi chưa kịp đăng đã hết hàng . Khổ thật.

(Bắp Cải trong căn home stay trong chuyến du lịch tết 2020)

Thế nên có lần tôi phải bắt taxi 2 mẹ con bế nhau đến nhà anh ấy giành đồ với khách. Lại phải bảo người nhà bế con giúp để mình lựa nhặt vội nhặt vàng. May mà anh ấy cho tôi nợ tiền. Cứ tầm 10 -15 ngày thì trả cho 1 lần . Tôi bắt đầu bán buôn ngày bao nhiêu là hàng bê lên bê xuống, 1 mình tôi khuân vác. Sau đó tôi thuê giúp việc trông con vì hồi đó chị gái tôi sinh trong sài gòn là 1 người vô cùng kĩ tính nên kiêng 3 tháng không làm bất cứ việc gì kể từ nước đến gió máy. Còn tôi thì không kiêng được nửa ngày. Đẻ xong tôi đã bán hàng luôn, 3 ngày tôi đã bắt đầu ngồi từ 8h sáng đến 1h sáng để bán hàng . 12 ngày tôi đã lấy xe máy đi giao hàng cho khách. Sau vì cuộc sống nhiều khổ sở quá nên tôi bế con tôi về nhà lúc mới 2 tháng. Thuê giúp việc thì thằng bé nhà tôi khó cộng với chỗ ở và ăn uống khổ quá nên cũng chả bà nào ở được, 1 tháng thay đến 2 giúp việc. May sau tôi cũng tìm được 1 người tốt. Mẹ tôi thì cứ bảo mắt bà gian quá. Vì lúc mẹ tôi về trông con cho tôi thì tôi giới thiệu bà làm cho người hàng xóm nên mẹ tôi và bà cũng hay gặp nhau. Với tôi thì bà rất tốt. Tôi rất biết ơn bà Tuyết những tháng ngày đó đã chịu gian nan cùng tôi. 

(Bắp Cải trong căn home stay trong chuyến du lịch tết 2020)

Có đợt tháng 6+7 nóng như thiêu như đốt. Tôi làm việc mà mồ hôi như tắm, con tôi nóng quá khóc cả ngày. Có hôm nóng quá không ngủ được tôi phải bê chậu nước nhúng con tôi vào . Mang ra ngoài hiên cũng không 1 ngọn gió. May người hàng xóm tốt bụng cho 2 bà cháu vào ngủ . Sau khi mua điều hòa thì quá tải 3-4 ngày sau họ mới lắp cho. Đợt dùng được 1 tháng thì thời tiết may dịu đi. Cường độ làm việc thì khủng khiếp tôi làm việc từ 8h sáng đến 4h sáng hôm sau làm gì có bàn làm việc gì. Chỉ là 1 cái bàn gấp học sinh và cái laptop . Tôi lấy quần áo kê mông , mông tôi ngồi cũng chai luôn mông. Có cái điều hòa thì bật phòng trong cho con nằm ngăn vách bằng 1 cái rèm lớn, tôi cũng nào được điều hòa gì, vẫn nhễ nhại mồ hôi làm mọi việc từ a đến z. Kiểm hàng, đóng hàng, bán hàng, ship hàng tôi làm tất. Vài tháng sau tôi có thêm mối hàng mới. Có kho tôi bán mà họ cắt cho tôi được 2k/1 sản phẩm chứ chẳng được nhiều. Vài tháng sau thì tôi mới bắt đầu đánh hàng Trung Quốc. Tôi vay mượn bố mẹ và anh chị được 100 triệu làm vốn. Cứ thế quay vòng. Trong vòng 3 năm qua chúng tôi chuyển 4 chỗ ở. Có những khách bom hàng khốn khổ, hàng tắc biên không về rồi lúc về 1 núi tôi thức thâu đêm 3-4 ngày là chuyện thường. Tôi đã hành động, làm việc bất chấp sự mệt mỏi, bất chấp sự nghi hoặc .

(Mẹ con tớ trong tiệc Thanks Party của ASK cuối năm 2019)

Có những lúc mệt lắm lưng đau, mệt không mở được mắt tôi vẫn làm việc vì những việc đó tôi đã làm đi làm lại n lần nên tôi làm được cả nó trong vô thức. Tôi đã làm moi thứ 1 mình, có lúc đầy sự lo sợ và cô đơn. Mẹ tôi thì đúng là có thương con thật nhưng lúc nào cũng mang sai lầm tôi ra trì trích. Vì sợ tôi mắc sai lầm nên luôn mang nó ra đe nạt cho tôi sợ hãi. Tôi đã lớn lên trong 1 gia đình nghèo và bạo lực. Bố và anh trai luôn mâu thuẫn. Nhiều lúc tôi nghĩ sao đã có bố tôi trên đời rồi thì có anh tôi làm gì nữa? Chị gái tôi ở xa. Tôi đã làm mọi thứ một mình, tự mình băng qua muôn vàn thử thách. Và chưa ngày nào mẹ con tôi xa nhau. Con trai tôi cũng trải qua bao sóng gió cuộc đời ăn ngủ trên hàng, lê la bò trườn trên hàng . Hồi tôi bầu thai yếu nên con tôi rất hiếm khi cử động, đến tháng sinh rồi mà thi thoảng tôi mới thấy con máy như những em bé 4-5 tháng bình thường. Có phải vì thế không mà 18 tháng con mới biết đi. Con toàn bò du kích khắp nơi, quần áo mới mặc được 3 ngày đã dư dẻ lau. Và chưa một ngày nào con được ti mẹ những dòng sữa mát lành: lúc thì mẹ stress, lúc thì mẹ buồn đau, lúc thì mẹ mệt mỏi, lúc thì căm phẫn,… Vậy rồi con cũng lớn khôn cho đến tận giờ.

( Con trai Bắp Cải đi chơi ở Hồ nước mặn Vinhome Ocean Park - Mẹ con mình đã mua được chung cư ở đây)

Suốt 3 năm qua chúng tôi đã di chuyển nhiều chỗ ở, cuộc sống tốt lên mỗi ngày. Bạn cứ nghĩ rằng tôi là một người “ cao sang” lắm nhưng thực chất tôi bình thường, giản dị vô cùng. Sau đó tôi đi học nhiều khóa học phát triển bản thân. Tôi trưởng thành hơn và công việc kinh doanh cũng tốt hơn. Trong 3 năm qua công việc tôi chỉ đi lên chứ không hề đi xuống. Từ một người tay trắng 1 thân 1 mình nay tôi đã có hơn 10 nhân viên làm việc cho mình . Và tôi luôn có những ý tưởng kinh doanh mới với mong muốn mang thật nhiều giá trị cho khách hàng . Nhiều lúc khi tôi ở tận cùng của tuyệt vọng thì tôi cũng phải tự up năng lượng của mình lên với một niềm tin sắt đá “ trước khi vũ trụ giao cho bạn một việc lớn thì vũ trụ phải thử thách bạn nhiều lần”. Vì vậy với tôi sau những phong ba của ngày hôm qua, mọi thứ chỉ là thách thức để mình trưởng thành. Khi cuộc đời dồn tôi đến đường cùng là lúc tôi phá được tường lửa để băng qua một đoạn đường khác. Tôi biết ơn tất cả những gì tôi đang có. Và ngày 10/1 âm lich hàng năm tôi luôn khắc ghi trong tâm trí mình hơn bất cứ một sự kiện nào trong đời- Là 1 ngày mà vũ trụ đã không cho tôi một cửa nào để lùi để giúp tôi trở thành tôi của hôm nay. Sau tất cả tôi vẫn còn trẻ, vẫn còn đẹp, vẫn còn thanh xuân, đầy trải nghiệm, khí chất, bản lĩnh và có tiền .

(Tôi trong năm 2020 với một tâm hồn tĩnh lặng  và tràn đầy sức sống)

Nhiều lúc tôi hỏi mình nếu tôi là người đàn ông thì tôi có yêu tôi không? Và câu trả lời là: “Nếu tôi là 1 người đàn ông thì có được Phượng là may mắn nhất của cuộc đời” .

VIẾT BÌNH LUẬN CỦA BẠN